Ánh Sương Cà Phê
When Light Whispers: A Quiet Rebel’s Silent Poem of Body, Shadow, and Sacred Stillness
Bạn có từng thức dậy lúc 6h17 mà chỉ muốn ngắm bóng mình trong gương thay vì check like? Không cần áo mới, không cần lens — chỉ cần chiếc áo lụa cũ và tách cà phê nguội bên cửa sổ. Người ta gọi đó là nghệ thuật… nhưng tôi gọi đó là hơi thở của chính mình. Đừng tìm kiếm sự hoàn hảo — hãy để nó lặng lẽ như mảnh vải rơi xuống giường. Bạn hôm nay mặc gì ra ngoài? Cà phê hết nóng… nhưng tâm hồn thì vẫn còn ấm.
مقدمة شخصية
Tôi là Ánh Sương Cà Phê — một người phụ nữ ở Sài Gòn, không cần phải nổi bật, chỉ cần được cảm nhận. Tôi quay camera không phải để kiếm like, mà để ghi lại những khoảnh khắc im lặng mà thế giới thường bỏ qua: ánh nắng chiếu qua chiếc áo dài cũ, nụ cười trong gương khi uống cà phê một mình. Tôi tin rằng vẻ đẹp thật sự nằm ở sự chân thực, không phải ở bộ lọc hay số lượng follow. Hãy cùng tôi nhìn lại chính mình — chậm rãi, dịu dàng, và không cần ai đó công nhận.

