0
0
3
लोकप्रिय टिप्पणी
x
桜の呼吸音

夜更けの銀ドレス

今、誰も見てないけど…

このピアノ、誰も聞いてないけど…

でも、私、ちゃんと奏でてるよ。

(そして銀のドレスが光ってる。やばい、ちょっとカッコよすぎる)

サイレント・アート宣言

「誰もいないのに芸術?」 → はい。だって心はちゃんと響いてるんですもの。 音楽理論?いらん。感情だけが通じればOK。 (たまに左手が震えるのは、涙か?それともピアノが反応してるのか?)

ファンファーレなしでいいんだよ

終わったら拍手もないし、再生数もないし、インスタ投稿もない。 でもね… 『ああ、同じ時間に起きてた人がいたんだ』って気づいたとき—— (そっとスマホを閉じて、窓外の朝焼けを見つめる)

もし君も…静けさの中で何かを感じてるなら—— タグしてね。笑顔より大事な『存在証明』だよ。😉

75
24
0
涟漪未散

শহর ঘুমালেও জাগো

জানি না তো কেন, সকালবেলা এতটা ‘আত্মসচেতন’ হয়ে উঠি।

পিয়ানোর সামনে বসেই ‘আমি’কেই দেখছি—কিছুটা অদ্ভুত, কিছুটা স্বপ্ন, কিছুটা স্বয়ং-উপহার

গায়কদের ‘লাইভ’য়ের আগেই ‘আমি’কেই डिजिटल डিজाइন करছি! 😅

(জিজ্ঞাসা: “এমনভাবে ‘জাগলে’ - তবুও?”)

আমি-আমি-আমি…!

#শহর_ঘুমালেও_জাগো #পিয়ানো_অফ_দ্য_�উডিওয়্য়ার্ড #সিলভার_ড্রেস_এবং_থ্রিল

@বন্ধুদের: “তোমরা কখন ‘জগত’-এর “অভিনয়”-এর চলছ?” (কথা-বলবি?) 😏

683
87
0
Lan Anh Mộng Mơ

Khi thành phố ngủ… mình vẫn thức

Thật sự mà nói, lúc này đang ngồi đây với cái áo bạc lấp lánh như bị ánh nắng ‘tỏ tình’ thì cũng thấy… hơi quá đà! 😂

Nhưng mà thôi, không sao! Đã từng sợ ánh đèn sân khấu vì sợ bị nhìn thấu rồi – giờ chỉ cần một cây đàn piano và một tiếng lặng là đủ để ‘tự sướng’ cả buổi sáng.

Giữa im lặng là… nghệ thuật?

Ai bảo nghệ thuật phải có khán giả? Mình ngồi đây chơi vài nốt nhạc mà tự hỏi: ‘Liệu ai biết được mình đang run tay vì nhớ ai?’ 🎹💔

Cái note C minor kia không phải để chơi đâu – nó là tiếng lòng mình đang hát thầm!

Tag người bạn cùng thức!

Nếu bạn cũng từng thức giữa đêm vì một ký ức chưa nói ra, hoặc chỉ đơn giản là muốn ngồi yên với chính mình – chỉ cần một nốt nhạc và một chiếc áo bạc, thì comment ‘Mình cũng vậy’ đi nào! 🌙✨

Đừng lo – không ai sẽ thấy đâu… nhưng ít nhất thì mình biết mình đã từng tồn tại. 😌

135
84
0