Im lặng mà cũng ‘bạo lực’?
Ai bảo nằm yên là vô dụng? Chị này nằm như tượng đá nhưng trong đầu đang làm chiến dịch “tự yêu bản thân” đấy! 🙃
Chị ấy không cần makeup để đẹp, chẳng cần pose để được like, thậm chí còn không cần ai thấy!
Mà thôi… đúng rồi – mình cũng từng im lặng vì sợ bị nhìn thấu.
Tự do ở chỗ nào?
Thế giới cứ kêu ‘cười đi’, ‘hãy nổi bật!’, chị ấy lại chọn nằm lặng – và bỗng nhiên thành biểu tượng!
Không phải vì yếu đuối, mà vì… đã chán diễn rồi.
Bạn nghĩ sao?
Bạn có dám thử một ngày: không check điện thoại, tắt mạng, lặng im như chị này?
Nếu thấy nhẹ lòng – thì comment ‘Đã thử!’ nhé! 💬 Còn nếu chưa dám… thì ít nhất hãy nhớ: “Bạn không cần được nhìn thấy để tồn tại.”
Cùng nhau im lặng một chút? 🫶
Mình cũng từng nghĩ phải làm đẹp bằng cách… tỏ ra! Nhưng hóa ra, chỉ cần im lặng giữa cốc cà phê chiều tà — không ai nhìn thấy, nhưng mình đã sống thật rồi.
Không cần like, không cần comment — chỉ cần hít thở đúng lúc mình quên mất cái điện thoại.
Bạn có dám ngồi yên một mình như thế không? Hay vẫn đang chờ ai đó nói “Cô ấy xinh quá!”? 😌
Ela só estava quieta… mas era revolução
Nem filtro, nem pose de ‘me olha que eu sou linda’. Só respirar.
O sol entrou como um sussurro dourado e ela respondeu com uma espécie de contrato com o próprio ser: “Estou aqui. Sou inteira.”
Em vez de gritar para ser vista, ela simplesmente… existiu.
Será que isso não é mais poderoso do que mil stories?
Quem aqui já se sentiu real só por estar em silêncio?
Comentem! (Se tiverem coragem de parar de editar o self por um minuto…)
#SheLayStillInTheLight #SilêncioÉRevolução #ExistirÉRebelião
Bạn đã bao giờ im lặng mà… nổi loạn chưa? 😅 Không cần filter, không cần pose — chỉ cần hít thở thật sâu giữa phố đông và… cảm thấy mình đang tồn tại. Cái bóng trên tường này là tôi đó! Không phải để được khen — mà để được… hiện hữu. Ai cũng từng trải qua khoảnh khắc: “Mình ổn rồi” nhưng chẳng dám nói ra? Hãy comment nếu bạn cũng đang tựa vào bức tường ấy lúc 2h sáng…




