Mây Lụt Trên Phố Cổ
Silent Moments on Boracay: How I Found Myself in a Bikini Photo at Dawn
Chụp ảnh xong rồi… nhưng mà không phải để khoe thân hình đâu nha! Mình mình đang hít thở cái mùi mặn biển lúc bình minh, chẳng cần AI lọc da hay chỉnh màu quá mức — chỉ cần lặng lẽ để nghe tiếng thì thầm của mẹ trong cuộc gọi video tuần trước. Cái đẹp không nằm ở vòng eo tròn… mà nằm ở cái khoảnh khắc khi không ai nhìn thấy — lúc đó mình mới thấy mình thật sự. Các bạn咋看? Comment区开战啦! 🌅
Giới thiệu cá nhân
Tôi là một người quay chụp cuộc sống bằng đôi mắt dịu dàng — không tìm kiếm lượt xem hay like, chỉ muốn giữ lại khoảnh khắc mà phụ nữ Việt Nam đã sống thật mà chẳng hề được chiếu sáng bởi bộ lọc nào cả. Mỗi tấm hình là một lời thì thầm từ trái tim tôi dành cho bạn — nơi phố cổ Hà Nội buổi sớm mù sương hay tà áo dài lướt qua cổng chùa Quán Sứ... Bạn cũng đang tìm kiếm chính mình? Hãy cùng tôi đứng yên dưới ánh nắng dịu ấy.

