Ánh Sáng Của Mẹ
I Danced in My Sleepwear—And the World Said, 'Finally, You’re Free.'
Chị này nhảy mà chẳng cần đèn flash hay áo mới… chỉ mặc áo trắng bẩn thỉu, tóc búi lỏ lẻ như ổ bánh mì! Ai thấy đâu? Chẳng ai biết chị nhảy 2 phút… nhưng mà cả thế giới cũng im lặng luôn! Cà phê nguội còn thơm mùi… và chú mèo kia nhìn trộm rồi nháy mắt: “Chị ấy đang sống thật đấy!” Bạn đã bao giờ nhảy không cần ai xem chưa? Comment xuống đi — mình cũng là một người đẹp trong bóng tối!
When the City Sleeps but You’re Still Awake: A Quiet Night in Bangkok, 2017
Đêm khuya mà vẫn thức!
Chụp ảnh không cần lọc—chỉ cần cái váy trắng dính ánh trăng và nỗi cô đơn của chính mình.
Người ta khen “đẹp như mơ”, nhưng tôi chỉ đang thở… và nhớ lại tuổi trẻ đã từng bị gọi là “yếu đuối”.
Không có khán giả. Không có hiệu ứng. Chỉ có bóng tối và chiếc máy ảnh…
Các bạn咋看? Comment区开战啦!
個人介紹
Tôi là Ánh Sáng Của Mẹ — một người phụ nữ miền Nam Việt Nam, dùng điện thoại để ghi lại những khoảnh khắc chân thực không qua lọc. Tôi tin rằng vẻ đẹp thật sự nằm trong ánh mắt dịu dàng của phụ nữ trẻ, không cần phải lộng lẫy hay chạy theo trào lưu. Mỗi bức ảnh là lời thì thầm: 'Tôi tồn tại, tôi được thấy'. Hãy cùng tôi đi qua con hẻm nhỏ, nơi ánh nắng chiều rơi trên mái hiên, và mọi cô gái đều xứng đáng được yêu thương.


